maeda atsuko

maeda atsuko
Tôi nghĩ rằng cũng có những người không ưa tôi, nhưng mong các bạn đừng ghét AKB.

Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2011

tình yêu mới nở

Chap 1: Lần gặp mặt đầu tiên – Đó có phải là TÌNH YÊU??


- Takahashi-senpai!
Cô gái trẻ với thân hình nhỏ nhắn quay về phía phát ra tiếng gọi. Trên tay cô là một chồng giấy cao ngất làm cho cô càng trở nên nhỏ bé. Tuy nhiên, điều đó không làm cho khuôn mặt cương nghị và đôi mắt sáng của cô bị che khuất.
- Vâng? - Bằng 1 giọng nói cao và dứt khoác, cô gái trả lời.
- Akimoto-sensei muốn gặp chị. Thầy ấy cho gọi cả 3 khối trưởng và nhắn rằng 2' nữa hãy gặp thầy ấy ở văn phòng hiệu trưởng, có lẽ là họp khẩn.
- Tôi hiểu rồi, cảm ơn, Hiroshi-san.

2' sau, tại phòng Hiệu trưởng...

- Khối trưởng khối 11, Takahashi Minami có mặt, thưa thầy! - Takamina nói và đẩy nhẹ chiếc cửa gỗ 1 cách cẩn thận để đóng nó lại, tránh gây ra những tiếng ồn không đáng có mà cô biết rằng chủ nhân của căn phòng này sẽ không mong được nghe thấy.
Đằng sau ghế sa-lông, giọng nói trầm trầm của người đàn ông to béo cất lên.
- Vậy là đủ cả 3 khối trưởng, tôi đoán là chúng ta có thể bắt đầu rồi. Hôm nay tôi cho gọi 3 em lên đây là muốn thông báo về Đại hội thể thao toàn trường sắp tới. 2 tuần nữa sẽ là ngày khai mạc Đại hội và tôi muốn 3 em phải đảm bảo sẽ KHÔNG hề có bất kì rắc rối gì xảy ra, và xuyên suốt Đại hội, hãy lựa chọn ra những cá nhân ưu tú nhất, tôi biết là các em hiểu mình phải làm gì rồi, đúng không?
- Vâng, thưa thầy. - Cả 3 đều đồng thanh trả lời. Họ đã được xem bản kế hoạch về chuyện này trước 1 tuần và đã sắp xếp hầu hết công việc. Đây đơn giản chỉ là lời nhắc nhở, cũng như sự kiểm tra của hiệu trưởng Yasushi, dù ông biết chắc rằng 3 học trò ưu tú nhất của mình luôn hoàn thành tốt công việc được giao, dù có muốn hay không.
- Được. Sayaka-san, em có thể về. Riêng khối trưởng khối 10, 11 Yukirin và Takamina, 2 em hãy nán lại 1 tí, tôi có chuyện cần nói với 2 em.

Cánh cửa gỗ bóng loáng lại 1 lần nữa được khép lại thật nhẹ nhàng. Hiệu trưởng Yasushi đứng dậy, đi về phía phòng chờ và nói.
- 2 em có thể vào rồi.
Ngay sau đó, từ cánh cửa của phòng chờ, 2 nữ sinh tiến vào, 1 người tóc ngắn và 1 tóc dài. Người tóc ngắn nở 1 cụ cười nhẹ trên khuôn mặt hầu như không biểu lộ quá nhiều cảm xúc của mình. Trong giây phút đó, Takamina thấy tim mình chợt thót lên và cô có cảm giác như máu khắp người mình đang dồn hết về mặt vậy. Điều đó thật sự làm cô bối rối và tự hỏi chuyện gì đang xảy ra với mình? Đúng, thật kì lạ, khối trưởng khối 11, Takahashi Minami, con người mạnh mẽ và đầy quyết tâm này lại có thể trở nên bối rối trước 1 cô gái?
- Takamina, Yukirin, đây là 2 học sinh mới sẽ học chung với 2 em. Với cương vị khối trưởng của mình, tôi mong các em có thể giúp đỡ 2 em ấy.
- Tôi là Maeda Atsuko, bạn có thể gọi tôi là Acchan – như những người bạn vẫn thường gọi tôi. - Cô gái tóc ngắn bước lên và đưa tay về phía Takamina vẫn với nụ cười khi nãy. - Từ nay tôi sẽ học chung với bạn, rất mong được sự giúp đỡ của bạn....
- Uhm...tôi là Takahashi Minami, cứ gọi tôi là Takamina, mọi người vẫn thường gọi tôi như thế!! - Cứ mỗi lần căng thẳng là Takamina lại nói nhanh và lớn như thế, cô biết thói quen này thật tệ, nhất là với 1 người ở vị trí lãnh đạo, nhưng các thói quen thật khó sửa!!
- Hmm...Takahashi Minami...Takamina...- Acchan lẩm bẩm cái tên với vẻ mặt suy nghĩ trông thật đáng yêu - Tôi sẽ luôn nhớ cái tên này!!
Nụ cười tỏa nắng ấy, chỉ 1 giây thôi, Takamina đã nghĩ là mình chắc phải chết rồi. Cảm giác như tim mình ngừng đập, và chắc chắn mặt mình đã đỏ hơn trái cà chín, những gì khối trưởng Takamina có thể làm giờ đây là ngây người ra mặc cho chủ nhân "nụ cười tỏa nắng" ấy nắm tay 1 cách vui sướng.
Khuôn mặt ít biểu lộ cảm xúc ấy, ít ai biết được mỗi khi "biểu lộ" lại "chết người" như thế...không biết sao chứ ở đây là có sẵn 1 kẻ như vậy rồi.

- Etou....Akimoto-sensei, thế còn bạn này cũng khối 11 ạ? - Khối trưởng khối 10 - Yukirin nhìn cô gái còn lại thắc mắc.
- Ah, Jurina-san, em có thể tự giới thiệu. - Hiệu trưởng đáp.
- Em là Matsui Jurina, 13 tuổi, em sẽ học ở khối 10 của trường, rất mong được chị giúp đỡ! - Cô gái tóc dài nói, rồi cúi người chào Yukirin.
- Jurina-san từ chi nhánh của trường ở Nagoya chuyển đến đây để giúp đỡ cho trường khi hội thao đến, hết năm nay em ấy sẽ lại chuyển về Nagoya để dẫn dắt đội của mình thi đấu ở Tokyo. Em ấy học nhảy lớp nên đừng để ý đến số tuổi, em ấy là 1 nhân tài đấy, hãy giúp đỡ trong thời gian em ấy học ở đây nhé, khối trưởng Yukirin! - Hiệu trưởng Yasushi giải thích khi nhìn thấy mặt Yukirin ngớ ra khi nghe "13 tuổi".
- Vâng, thưa thầy. - Lấy lại khuôn mặt nghiêm túc thường trực cùng với nụ cười bình tĩnh của mình, Yukirin trả lời rồi quay qua bắt tay Jurina - Rất mong được hợp tác với em ở Đại hội thể thao, Jurina-san!!
- Các em có thể về lớp. Takamina, Yukirin, hãy giúp Maeda và Matsui hòa nhập với lớp nhanh nhé!
- Vâng, thưa Akimoto-sensei!! - Takamina và Yukirin đồng thanh trả lời.

Cánh cửa gỗ hoàn toàn đóng lại. Hiệu trưởng Yasushi sau khi nhìn 4 người ra khỏi phòng, ông từ từ đi về phía cửa sổ, nhìn xuống sân trường vắng lặng không 1 bóng người. Trên mặt ông xuất hiện 1 nụ cười thật bí ẩn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét