maeda atsuko

maeda atsuko
Tôi nghĩ rằng cũng có những người không ưa tôi, nhưng mong các bạn đừng ghét AKB.

Thứ Ba, 14 tháng 6, 2011

Ooku no Onnanohito tập 2

CHƯƠNG 3 – CẬU QUÁ ĐẸP

_Cậu nói cái quái gì vậy ! Tui mà thèm thích cô ta hả ? :het:Saaya giãy nảy với phát ngôn bừa bãi của Sae
_Này, đừng có mà “ vải thưa che mắt thánh ”! cậu như thế nào chẳng lẽ tui không biết ! BFF mà ! :hehe:Sae nháy mắt
_Ôi trời ! Tôi điên đây ! :oimau:Saaya kêu lên và lao thẳng ra khỏi lớp

“Sayaka ! Cậu đừng tưởng tôi không nhận ra nhé ! Cứ chờ đấy, tôi sẽ bắt cậu phải chấp nhận tình cảm của mình ! Chắc chắn là như vậy !”

Sae mỉm cười, nhưng rồi cậu chợt băn khoăn, vì sao người lúc nóng lúc lạnh, sáng nắng chiều mưa giữa trưa gió Lào như Kumiko mà Saaya lại thích được nhỉ ?:???:

Quay trở lại với văn phòng Chủ tịch học sinh, sau khi Takamina rời khỏi , Aichan và Gaki-san trở nên cực kì …

_Thật sự là Hiệu trưởng nói thế à ? Gaki hỏi
_Uhm ! Chắc chắn là bà ấy đang vô cùng tức giận rồi ! Hơn nữa, cái kiểu cách của trường mình cũng làm bà ấy sôi máu !
_Thật sự thì chuyện con gái thích con gái đâu còn xa lạ gì ? Vì sao cứ phải làm căng lên thế ? Thật là quá đáng mà ! Gaki cáu gắt
_Nhưng vấn đề là những người trong Hội đồng không nghĩ mọi thứ một cách đơn giản như vậy ! Aichan thở dài, cầm tập tài liệu giở đi giở lại
_Nhưng nếu như vậy … sao họ còn chấp nhận cho chúng mình …
_Chắc trường vãn tín nhiệm chúng ta ! Aichan cười khẩy, Chỉ cần 1 khối có hơn 10% không đồng ý là chúng ta bị loại rồi ! Nhưng rất tiếc, kỉ lục mới chỉ là 9.5% :chac:
_Nhưng có lẽ … chúng ta vẫn phải đi tìm thôi ! Gaki nhíu mày

Aichan im lặng nhìn Gaki suy nghĩ, một cảm giác gai gai dần đần xuất hiện ở sống lưng cô. Gaki đã ra tay. Không thể thất bại.

_Xin lỗi, Tiếng gõ cửa vang lên, Em vào được không ?
_Kumiko hả em ! Vào đi ! Gaki giật mình lên tiếng
_Dạ ! Có chuyện gì thế ạ ?
_Chị muốn hỏi em … Miyazawa và Akimoto … họ là bạn thân hả ?
_Vâng ! 2 người đó thân lắm ! Họ có vẻ hiểu rõ về nhau !
_Ô ! Aichan thốt lên, Vậy Sae có nhận ra … Saaya đang thích em không ?:hehe:

Kumiko bật cười, cô đi về phía bức ảnh Chủ tịch học sinh đời thứ 2,
_Ước muốn của em … là như vậy ! Và cô đấm mạnh vào bức ảnh,
_Đừng quá tự tin,Kumi-chan ! Em không biết mình đã dấn sâu đến mức nào đâu ! Gaki mỉm cười
_Chị đừng đùa ! Kumiko cười, Mà các chị bảo em … có chuyện gì cơ mà
_À, chẳng là … dạo này trường hơi lộn xộn, em cố gắng nhé !:hihi:
_Hả ? Chị nói gì em chẳng hiểu !
_Cứ thế nhé !!! :huytsao:Aichan cười kết luận và đẩy Kumiko ra ngoài

“Rầm”, cánh cửa đóng sập lại

_What ? Kumiko thốt lên, Cái gì vậy trời ? :het:

Kumiko hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Hai vị chủ tịch gọi cô đến và ra cái lời khuyên bảo rồi đuổi thẳng khỏi phòng. Cái quái gì thế không biết.

Sự cáu bản dẫn Kumiko bước ra sân trường váng lặng. Giữa không gian lành lạnh, một chiếc lá vàng xoay nhẹ trong gió rồi rơi xuống đất ngay trước mặt Kumiko. Cô giật mình nhận ra … thu đã về. Cả sân trường giờ đang nhuộm một màu vàng của lá thu, điểm thêm vào những chiếc lá phong đỏ như ánh lửa. Lá cứ xào xạc trên mặt đất cũng như trên cành cây, gió càng thổi, những tiếng xào xạc nghe càng rõ, dần dần tạo thành âm thanh quen thuộc như một bài hát của mùa thu. Kumiko bước đến một ghế đá trắng và ngồi xuống. Thả lỏng toàn thân, cô thở ra một hơi thật dài như trút mọi ưu phiền lẩn khuất trong lòng. Tuy nhiên, chính lúc đó, cô nhận ra trước mặt mình …

Kumiko bất giác đưa tay lên che miệng. Giữa một không gian vàng rực , bộ vest đen nổi bật giữa hàng trăm chiếc lá thu dang bay trong gió. Tai nghe headphone, đôi mắt lim dim như đang trôi trong dòng cảm xúc bất tận của bài hát, quả thật, Sayaka đẹp đến nao lòng.
Nhìn KG của trường đang phiêu trong những cung bậc cảm xúc miên man, Kumiko vội nắm chặt lấy túi áo ngay trước ngực trái của mình. Một cái gì đó chợt nhói lên trong cô. Đau đớn, vui mừng, cảm động, chua chát. Tất cả dấy lên trong cô một cảm giác quá sức phức tạp, đến mức bản thân cô cũng không nhận ra … một giọt nước mắt đang lăn dài trên má.

_Sayaka !

Tiếng Sae vang lên làm Kumiko giật mình, cô lau vội giọt nước mắt trên má và luống cuống định bỏ đi.

_Sao vậy, Kumi-chan? Sayaka cầm tay Kumiko
_Ơ …
_Sao … cậu lại khóc ? Sayaka hỏi , vẫn nắm chặt tay Kumiko

Nhìn cách cầm tay của Sayaka, Sae mỉm cười gian xảo và chờ đợi xem Kumiko sẽ trả lời ra sao để có thể thoát khỏi “vòng tay âu yếm” của Sayaka, người đang lo lắng khi thấy giọt nước mắt trên má của cô quản lý lớp 10K:hehe:

_Vì … cậu … quá đẹp ! Kumiko trả lời

Ngẩn người nghe câu trả lời của Kumiko, KG gần như cấm khẩu> Cậu không tin nổi vào tai mình những gì vừa nghe thấy. Và rồi miệng của cậu từ từ mở ra, và nó đã gần như thành một nụ cười theo chiều hướng “hớn hở”:XD:

_Hả ? Sayaka hỏi lại

_Vì cậu quá đẹp ! Đẹp đến nao lòng người ! Kumiko trả lời rồi giật tay Sayaka và đi thẳng về phía hành lang lớp học.

Dưới ánh nắng chiều màu vàng cam, King of Girl nhìn theo “bóng hồng” của mình . Cảm giác hạnh phúc trào dâng trong lòng “chàng”. Tình yêu ư ? Chắc chắn rồi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét